Nhà tôi đó có lần trăng đến
Đến thăm tôi vào lúc nửa đêm
Trăng than lạnh tìm nơi đầm ấm
Tôi chạnh lòng càng thương trăng thêm.

Nhà tôi đó có lần trăng đến
Đến rồi đi để lại nỗi buồn
Kể từ đó như người tâm bệnh
Tôi ôm buồn đi dưới trăng suông.

Tôi còn nhớ có lần trăng đến
Đến tìm tôi sương ướt vai gầy
Tôi nắm lấy cành trăng mềm ấm
Vuốt nhẹ nhàng hôn rất mê say.

Tôi còn nhớ có lần thiu giấc
Trăng rũ tôi ra quán bờ sông
Chiếu lấp lánh đôi bồ câu trắng
Rực rỡ sông những búp sen hồng.

Tôi nhớ nhất có đêm về sáng
Trăng cùng tôi ngắm cảnh bờ sông
Thuyền Bát Nhã nằm dài bỉ ngạn
Sông sụt sùi trăng sáng mênh mông.

Vũ Anh Sương
(Tây Ninh 02h31’17” 17.2.2014)

BÌNH LUẬN/ COMMENT

Please enter your comment!
Please enter your name here