Em gói mùa Xuân vào cổ tích
Ngơ ngẩn mùa Mai trắng kinh thành
Ấp ủ cánh hoa trong hồn rượu
Gió buồn như khúc Táng hoa ngâm.
Một chén rượu nồng chiều hoang hoải
Có người lên đứng tận lầu cao
Thả điệu Tiêu sầu theo nắng tắt
Để mà năm tháng nhớ thương nhau.